LỊCH SỬ

BẠN ĐANG SỐNG TRONG ĐIỀU MÀ HÀNG TRIỆU NGƯỜI TỪNG CHỈ DÁM ƯỚC MƠ

Hôm nay, bạn thức dậy giữa một thành phố bình yên;
Bạn thong dong chạy xe giữa phố phường rợp cờ đỏ;
Bạn có thể hẹn bạn bè đi ăn sáng, đi chụp hình, đi cà phê dưới nắng tháng Tư rực rỡ.

Mọi thứ bình thường đến mức đôi khi bạn quên mất… đã từng có những thế hệ chỉ dám ước ao một ngày như thế. Nhưng họ đã dừng lại mãi mãi, không bao giờ kịp chờ để đến được ngày hôm nay.

Đã có những thế hệ: Cầm súng khi tuổi đời mới đôi mươi; gói gọn thanh xuân trong những lần hành quân vội vã; gửi lại nụ cười, gửi lại ước mơ, gửi lại cả tuổi xuân giữa chiến trường khốc liệt.

Họ đã ngã xuống, để bạn hôm nay được ngẩng cao đầu giữa nền trời tự do.

Họ sẵn sàng hy sinh tuổi thanh xuân ngắn ngủi, để bạn được sống trọn vẹn một cuộc đời dài lâu.

Hòa bình không tự dưng mà có.
Tự do không tự nhiên mà thành.
Tất cả đều được đánh đổi bằng mồ hôi, nước mắt và xương máu của cha ông chúng ta.

Vậy nên…
Khi bạn tung tăng giữa dòng người vui lễ, hãy nhớ đến những bước chân đã vĩnh viễn dừng lại trên đường hành quân năm ấy.
Khi bạn chụp một tấm ảnh với lá cờ, hãy nhớ có những người đã lấy cả cuộc đời để giữ cho màu đỏ ấy không phai.
Khi bạn lướt qua những con phố sạch đẹp, hãy nhớ rằng, từng tấc đất này đã thấm bao nhiêu máu của người Việt Nam.

30/4 – Không chỉ là một ngày để nghỉ.
30/4 – Là một ngày để biết ơn.
30/4 – Là một ngày để nhắc mình sống sao cho xứng đáng.

Hôm nay, khi bạn mỉm cười dưới nền trời tự do,

Xin hãy sống tử tế.
Xin hãy gìn giữ giấc mơ được đánh đổi bằng cả cuộc đời của cha ông ta.

👁️: